Thứ Hai, 31 tháng 12, 2012

PHÉP TRỪ


       Hết rồi năm 2012, trừ một năm là cộng vào Tôi thêm một tuổi, tuy nhiên Tôi luôn học trong đời phép trừ. Đã từ lâu rồi Tôi tập dần đưa phép trừ vào cuộc sống của Tôi, cũng phép trừ đó đã theo Tôi cả một hành trình dài, và sẽ còn theo Tôi mãi mãi. Tôi luôn biết trừ đi những điều không nên nhớ, những điều buồn bả trước khi quyết định tiếp tục một điều khác.
       Trong tình yêu, ai cũng mong được ở bên nhau, được quan tâm, được yêu thương và chăm sóc. Riêng tình yêu của Tôi thì Anh đi biền biệt dù chúng Tôi ở chẳng mấy xa nhau. Yêu Anh, Tôi biết Anh vì công việc nên Tôi và Anh ít khi gặp nhau, Tôi không giận Anh, Tôi trừ đi điều đó vì Tôi tin Anh yêu Tôi, Anh hiểu Tôi và Anh đang dần thu xếp công việc để sau này Anh sống trọn vẹn bên Tôi. Tôi thương Anh một đời vất vã, Tôi hạnh phúc khi nghĩ và nhớ đến Anh.
       Trong cuộc sống, Tôi cố trừ hết những điều có thể làm cho mọi người buồn, mọi người không thích và luôn nhận lấy phần thiệt về Tôi, rồi có lúc Tôi ngồi khóc một mình. Nhưng ai cũng có lúc buồn trong cuộc đời, Tôi cũng vậy, khi buồn Tôi khóc ra cho hết nước mắt. Cuộc sống vốn nhiều khó khăn, Tôi khó thì người khác cũng khó, nên Tôi tự nhủ nếu trừ được thì cứ trừ hết cho mọi người đi, Trừ hết những điều đau lòng là trừ đi cho bản thân mình trước, và chỉ khi thanh thản và tha thứ ta mới vượt qua được những nỗi bất hạnh, biết chấp nhận để vượt lên nghịch cảnh, để cộng thêm niềm tin và trừ đi những điều không nên nhớ trong cuộc sống vốn nhiều lo toan vất vả này. Vì cái trừ, trước tiên vẫn luôn là trừ từ chính bản thân mình, đó là lòng vị tha, là sự độ lượng để tâm hồn mình được bình yên hướng về cuộc sống.
       Năm 2013 đến rồi, một năm mới với nhiều niềm vui mới. Tôi tin là vậy, bởi lẽ Tôi luôn làm phép tính trừ.
                                                                                            Bút Ngân