Thứ Hai, 31 tháng 12, 2012

PHÉP TRỪ


       Hết rồi năm 2012, trừ một năm là cộng vào Tôi thêm một tuổi, tuy nhiên Tôi luôn học trong đời phép trừ. Đã từ lâu rồi Tôi tập dần đưa phép trừ vào cuộc sống của Tôi, cũng phép trừ đó đã theo Tôi cả một hành trình dài, và sẽ còn theo Tôi mãi mãi. Tôi luôn biết trừ đi những điều không nên nhớ, những điều buồn bả trước khi quyết định tiếp tục một điều khác.
       Trong tình yêu, ai cũng mong được ở bên nhau, được quan tâm, được yêu thương và chăm sóc. Riêng tình yêu của Tôi thì Anh đi biền biệt dù chúng Tôi ở chẳng mấy xa nhau. Yêu Anh, Tôi biết Anh vì công việc nên Tôi và Anh ít khi gặp nhau, Tôi không giận Anh, Tôi trừ đi điều đó vì Tôi tin Anh yêu Tôi, Anh hiểu Tôi và Anh đang dần thu xếp công việc để sau này Anh sống trọn vẹn bên Tôi. Tôi thương Anh một đời vất vã, Tôi hạnh phúc khi nghĩ và nhớ đến Anh.
       Trong cuộc sống, Tôi cố trừ hết những điều có thể làm cho mọi người buồn, mọi người không thích và luôn nhận lấy phần thiệt về Tôi, rồi có lúc Tôi ngồi khóc một mình. Nhưng ai cũng có lúc buồn trong cuộc đời, Tôi cũng vậy, khi buồn Tôi khóc ra cho hết nước mắt. Cuộc sống vốn nhiều khó khăn, Tôi khó thì người khác cũng khó, nên Tôi tự nhủ nếu trừ được thì cứ trừ hết cho mọi người đi, Trừ hết những điều đau lòng là trừ đi cho bản thân mình trước, và chỉ khi thanh thản và tha thứ ta mới vượt qua được những nỗi bất hạnh, biết chấp nhận để vượt lên nghịch cảnh, để cộng thêm niềm tin và trừ đi những điều không nên nhớ trong cuộc sống vốn nhiều lo toan vất vả này. Vì cái trừ, trước tiên vẫn luôn là trừ từ chính bản thân mình, đó là lòng vị tha, là sự độ lượng để tâm hồn mình được bình yên hướng về cuộc sống.
       Năm 2013 đến rồi, một năm mới với nhiều niềm vui mới. Tôi tin là vậy, bởi lẽ Tôi luôn làm phép tính trừ.
                                                                                            Bút Ngân
                      
                                                                                                                                    

Thứ Sáu, 28 tháng 12, 2012

HẠ --- ĐÔNG 2012



Tình yêu này "Ngân" dành trọn riêng Anh
Với nỗi nhớ lung linh màu nắng
Hè chói chang và Đông sang ấm áp
Chẳng bao giờ phai nhạt với thời gian.
Người ta bảo yêu là khổ, không yêu là lổ
Sao phải tính toán nhiều trong hai tiếng "Tình Yêu".
                                     Bút Ngân


                   








Thứ Ba, 25 tháng 12, 2012

VIẾT CHO MỘT TÌNH YÊU

    Mình và Anh bắt đầu yêu nhau từ lúc nào? Có lẻ từ 23/6. Tháng 6 của mùa hè, của những ngày chợt mưa, chợt nắng... Đó là ngày trái tim mình mẩn cảm, đã tìm thấy một trái tim để cùng thấu nhận một tình yêu, mà có lẻ số phận đã vô tình đẩy số phận ngã vào nhau. Hạnh phúc là gì? Mình tự hỏi như thế, thật khó nói hạnh phúc là gì. Có rất nhiều cách lý giải khác nhau, nhưng Mình cho rằng hạnh phúc không như những niềm vui bình thường, nó là cái gì đó lớn hơn và khó tìm thấy. Hạnh phúc của Mình và Anh chỉ có thể gắn chặt với niềm vui chung của các con, gia đình, công việc và xã hội mà thôi. 
     Năm năm nữa, Mình chọn mốc thời gian là 5 năm thì Anh và Mình ở trong tình trạng nào? Anh ơi, dù chúng ta có thể giận nhau, ghét nhau đến đâu đi nữa, dù thế nào cũng sẽ viết cho nhau những dòng " hạnh phúc là thế nào" Anh nhé. Mình sẽ nhớ mãi lời hứa này. Anh có biết không, Anh là ngày mai, là tương lai, là tất cả của Em. Nếu như số phận không cho chúng mình mãi có nhau, thì Anh hãy tin rằng Em mang Anh trong tim theo suốt cuộc đời này. Anh ơi, Anh nhớ nhé, tình yêu của Em dành cho Anh là vô giá.
                                                                                                     Bút Ngân
     

Chủ Nhật, 23 tháng 12, 2012

VIẾT CHO ANH

Anh thường gọi Em bằng hai tiếng Em yêu.
Và Em biết mình yêu Anh nhiều lắm
Khi hai đứa ở hai nơi xa thẳm
Tình yêu dẫu định hình, nhưng nỗi nhớ bổng chông chênh!!!

Có lúc Em thấy rằng hạnh phúc quá mong manh
Sợ gió lãng du cuốn trôi chút tình Em trao gởi
Sợ cái nắng say làm tim Anh thay đổi
Sợ giọt mưa buồn nhòa lệ mắt Em rơi.

Anh vẫn biết rằng Em mơ ước chẳng xa xôi
Hạnh phúc đơn sơ, có Anh và Em nơi ấy
Niềm tin Em trao Anh dù chưa bao giờ nói
Anh hãy về xây mộng đó nghe Anh.

Chẳng có lời yêu nào nói hết lòng Em
Nó chỉ giản đơn không sắc màu sặc sỡ
Một tình yêu trao Anh, Em chưa bao giờ nghi ngại
Giống như là hạnh phúc giản đơn...

                                          Bút Ngân
                                 





Thứ Ba, 18 tháng 12, 2012

HOA TÔI YÊU

Loài hoa Tôi yêu, không kiêu kỳ, không sang cả. Loài hoa ấy rất hiền hòa trong Tôi, hoa đẹp làm sao khi long lanh trong nước. Mùa nước nổi quê Tôi hoa trôi theo từng cụm, rất an nhiên, rất tự tại. Mộc mạc, giản dị và khiêm nhường, "HOA LỤC BÌNH " là hồn quê trong Tôi, là tình quê vơi đầy trong ký ức. Hoa nở đầy giăng kín cả mặt sông, dâng tràn tuổi thơ và nổi nhớ. Mãi mãi Tôi yêu loài hoa ấy.
     Hoa Tôi yêu " HOA LỤC BÌNH " sắc hoa màu nhớ.
     Hoa Tôi yêu " HOA LỤC BÌNH " tim tím nét thủy chung.
                                    Bút Ngân